THÁNG 7 VU LAN

Thứ năm - 22/08/2019 14:28
Vu Lan con thường đứng nép mình vào một góc trong của chùa để nén lòng không khóc, con nhìn những người được cài hoa hồng màu đỏ mà mơ ước xa xôi……
Nỗi nhớ khôn nguôi cứ lắp đầy chẳng hề vơi khi bất chợt con thấy những cử chỉ âu yếm của một bà mẹ nào đó dành cho con mình, con cũng từng nhận ấm áp như thế khi còn Mẹ.
Biển trời bao la nhưng cũng không có giới hạn của nó, còn tình yêu thương của Mẹ Cha là vô bờ bến với các con của mình, chẳng có núi non nào sánh được.
Có bao giờ ta cảm nhận sự yêu thương thầm lặng của Cha qua chiếc áo thấm đẩm mồ hôi, sự dịu dàng của Mẹ qua chiếc kim khâu, chiếc áo rách.
Ta càng lớn khôn Mẹ Cha càng lo nghĩ nhưng ta nào để ý đến, ta cứ để thời gian trôi đi bình thường như thế đến khi nhìn lại thì tóc Cha đã bạc, lưng Mẹ đã còng mới vội vã đáp trả hiếu ân.
Rồi một ngày, ta chợt giật mình khóc lóc tiếc thương khi hai đấng sinh thành không còn nữa ‘Thời gian như bóng câu qua cửa”, khi con mất mát mới hay rằng những ngày an yêu bên Cha Mẹ mới đáng quý biết bao.
Xin hãy thành tâm cầu nguyện cho năm tháng đều trở thành Vu Lan. Cầu cho Cha Mẹ còn sống phước lạc trăm năm. Cầu Cha Mẹ quá vãng siêu sanh tịnh cảnh.
                                                                                      TUYẾT MAI (sưu tầm internet)

Tổng số điểm của bài viết là: 0 trong 0 đánh giá

Click để đánh giá bài viết

  Ý kiến bạn đọc

Những tin mới hơn

Những tin cũ hơn

Bạn đã không sử dụng Site, Bấm vào đây để duy trì trạng thái đăng nhập. Thời gian chờ: 60 giây