Mưa lại đổ xuống miền Trung Vùng quê đất hẹp, gánh gồng thiên tai Mùa hè nắng cháy áo tơi Mùa thu tháng tám, ông trời đổ mưa Đời ông, cha từ xa xưa Lâu nay gánh chịu bao giờ mới thôi Cúi đầu thưa gửi ông trời Dân tôi lam lũ sống đời siêng năng Đất nghèo, chăm lo làm ăn Chịu thương, chịu khó băn khoăn không hề Trời cao có thấu lòng quê Bao đời vất vả, không hề kêu than Mà trời cứ đổ mưa chan Thiên nhiên khắc nghiệt, ngập tràn mênh mông Quê thầy, mẹ đất miền Trung Bốn mùa sương gió ước mong yên bình Nghìn đời nặng lắm nghĩa tình Mà sao trời cứ như hành nhân dân Con xin thưa đến sông Ngân Đừng đổ mưa nữa, tội thân mẹ già. Mặn ngọt mảnh đất quê cha Nghìn đời gắn bó, thiết tha nghĩa tình Thiên tai, khắc nghiệt sao đành Mà mưa xối xả, nỗi tình xót xa. Miền Trung đất mẹ, quê cha Một thân bao quản, mưa chan nghẹn lòng. Quyết Lam |
Tác giả: Long Bình
Ý kiến bạn đọc
Những tin mới hơn
Những tin cũ hơn