Bão đã qua rồi hãy dậy em ơi! Cả tuần nay lòng anh sôi như lửa đốt Khi nhìn thấy nước xô núi đồi bật gốc. Đất đá vô tình, thành hung giữ trong mưa. Cơn lũ giữ… như chưa có bao giờ. Thương thân em và nhân đân miền Bắc. Một vùng quê của Việt Nam ruột thịt Bão nhấn chìm, trong khung cảnh xót xa. Hãy đứng lên, rồi cơn lũ cũng qua. Cả đất nước đang hướng về miền Bắc Em nhỏ Lạng Sơn, mẹ già Điện Biên, Yên Bái… Cả vùng sông Hồng, cùng vực dậy niềm tin! Cả miền Nam đang tấp nập chung đêm. Gửi áo quần, cặp sách cho em thơ đến lớp Những bao gạo, thùng mì…. quên góp Những xe hàng cứu trợ đi thật nhanh. Em tự tin, cùng với những gia đình. Nhà dù mất, nhân dân đừng sợ Hãi! Trời đã nắng, chúng ta cùng dựng lại. Tình đồng bào, nặng hai chữ cưu mang. Thương thân em, qua trận lũ hoang tàn. Thương đồng bào, thương người già, trẻ nhỏ…! Đàn trâu, bò, gà, vịt….sẽ được mua tặng lại. Mai đến trường, em không phải hoang mang. Cơn lũ qua, dù trôi hết cả làng Nhưng còn mãi, niềm tin và sự sống Em đừng sợ, hãy vững tin đứng dậy! Cả nước nhất tề, về miền Bắc cưu mang. Quyết Lam
|
Tác giả: Long Bình
Ý kiến bạn đọc
Những tin mới hơn
Những tin cũ hơn