Trời vô tâm giữ chặt những cơn mưa Để mặt đất cồn cào khát nắng Gió đảo điên, cây lả mình háy khát Những đường cày hằn vầng trán cha Đã bao ngày nắng hạn đi qua Những cơn mưa cứ mãi hoài lỡ hẹn Đất đợi hoài mà mưa chẳng đến Nên chị phải gặt những mầm đau. Mẹ thẫn thờ nhặt nhạnh những mầm rau Giọt mồ hôi rơi vào môi mặn chát… Biết đồng tiền gieo xuống khó sinh sôi Em với anh cũng như đất với trời Hãy biết đến và đi đúng lúc Đừng bắt nhau đợi hoài trong xa cách Để cuối cùng gặt hái những mầm đau Đã tin nhau dù khó đến bao nhiêu Đất quyết sẽ vắt mình ra nước Mình cũng quyết sẽ đi về hạnh phúc Cho cây đời, xanh tốt tươi sắc xanh! Quyết Lam |
Ý kiến bạn đọc
Những tin mới hơn
Những tin cũ hơn