Vậy là bác đã đi xa Hai miền đất nước, muốn hàng lệ tuôn Trung tuần tháng bảy mưa chan Như khóc thương thay lòng dân cả nước… Tiếc người nghĩa phu xứ Bắc Trọn một đời vì đất nước hiến dâng. Mới vừa rồi về quê hương Bác ân cần hỏi thăm từng người một Rồi đi bắt tay thân mật… Thấy quê đẹp giàu, đôi mắt bác vui thêm. Sức đã mệt, vẫn không quên Thăm ngôi trường tuổi thiếu niên Bác học Thầy cô vui muốn bật khóc Bác Trọng về, giản dị quá ai hay! Bác hạnh phúc thấy đổi thay Cả trường lớp, và cô thầy phấn khởi. Thời gian vội quá bác ơi Cơn mưa tháng bảy tiễn người đi xa Xã Đông Hội trắng khăn tang Một màu cờ rũ xếp hàng tiễn đưa Bác về với lớp người xưa Một trí tuệ lớn, nước nhà mất đi Khi bác sống dân yêu quý Cống hiến tận lực chỉ vì nhân dân Trí tuệ sáng suốt, trong ngần Miệt mài học tập, không cần hư danh Với Đảng tuyệt đối trung thành Với nhân dân chỉ một tận tình chăm lo Sống giản dị, không xa hoa Bác quan tâm nhất người già, trẻ em. Sinh tử là lẽ đương nhiên Biết rằng quy luật, nhưng quên sao đành! Tiếc một trí tuệ anh minh Tiếc người liêm chính, trung thành, tận tâm Thương đức hy sinh lặng thầm Quý hơn là một hiền nhân miệt mài Trời chan nước mắt, đêm ngày đổ mưa. Nhân dân cả nước tiễn đưa Quốc tang kính lễ bác về thiên thu. Quyết Lam
|
Ý kiến bạn đọc
Những tin mới hơn
Những tin cũ hơn