Mùa Đông về, em tha thiết nhớ anh ơi! Lúc bên nhau giờ hẹn chiều hai đứa Anh đã xa, kỷ niệm còn nguyên đó Không lẽ nào… để gió bay đi! Có bao giờ anh nhớ đến em không? Hay chỉ trong em chất chồng nỗi nhớ Em yếu đuối ôm trái tim vụn vỡ Nước mắt rơi nức nở giữa đêm trường Có bao giờ anh có chút vấn vương Về kỉ niệm về yêu thương ngày ấy Em mệt mỏi cố gượng mình che đậy Rằng không đâu, bao ước hẹn đông đầy. Anh thử một lần; Nuốt lệ vào trong... Như em cố nuốt dòng châu nghẹn đắng Rồi ngơ ngác giữa không trung yên lặng Như khóc than, em quặn thắt tim mình Có bao giờ anh sợ phút lặng thinh Giữa bóng tối nhốt mình rồi suy nghĩ Anh phá nát trái tim người tri kỉ Đã vì anh mà dệt bao đợi chờ./. Quyết Lam |
Ý kiến bạn đọc
Những tin mới hơn
Những tin cũ hơn