Viếng Mộ Cha

Thứ năm - 06/03/2014 08:06 1.408 0
 

Đóm tà dương len lỏi khóm tre già
Phía trời xa cánh nhạn chiều mệt lã
Gió lao xao rặng trâm bầu nghiêng ngã
Mộ cha hiền khói thuốc vảng chiều sương.

Con về đây bao nỗi nhớ niềm thương
Đốt điếu thuốc cho hồn cha được ấm
Nén hương buồn làm cho con lệ đẫm
Cha hỡi! Sao vội biệt chốn dương trần.

Nhớ ngày nào sống thui thủi kiếp bần
Cả nhà ta sum vầy vui hạnh phúc 
Cọng rau thơm con cá gầy chia khúc
Chị em con hạnh phúc biết dường nào.

Cha vội đi cổ họng con nghẹn ngào 
Xót mẹ hiền ra vào sầu thơ thẩn
Chén cơm chiều nước mắt hòa tủi phận
Con làm sao xoa dịu nỗi đau này.

Làn sương chiều rơi từng giọt cỏ may
Ôm lòng rối vai gầy đau rung rẩy
Khói cam tuyền vảng sầu giăng nương rẩy
Đêm xuống nhanh trời khoát áo màu đen.

Tiếng côn trùng thê thiết chốn không đèn
Bóng cha hiền dật dờ bên ngỏ vắng
Đôi mắt cha vòm sâu và chìm lặng
Chứa bao niềm đau trĩu nặng tâm tư.

Bóng cha hiền quanh nấm mộ dường như
Lời tâm sự giá như cha còn sống
Cả nhà ta vui vầy bên ước vọng
Chẳng sầu đau tuyệt vọng khóc tình thân.

Đêm nay trời chẳng có ánh trăng ngần
Điếu thuốc tàn mộ phần vảng mù sương
Thằng Út hỏi : "sao mộ cha hưởng dương? "
Cổ nghẹn đắng mới biết mình khô lệ.

Cha ơi! Cuộc đời con dâu bể
Tìm cha đâu để kể những u sầu
Như ngày xưa con gối đầu đêm thâu
Nghe cha dạy trong đường đời hối hả.

Làm sao níu bóng hồn cha tan rã
Hương đã tàn nghiệt ngã trái tim con
Còn nơi đây mòn mỏi bóng hình con
Gọi cha về mà chỉ nghe hồn khóc.!

Nguyễn Văn Thông

 

Tổng số điểm của bài viết là: 0 trong 0 đánh giá

Click để đánh giá bài viết

  Ý kiến bạn đọc

Bạn đã không sử dụng Site, Bấm vào đây để duy trì trạng thái đăng nhập. Thời gian chờ: 60 giây